Chủ Nhật, 18 tháng 10, 2015

Hàn Phong (2)

Chương 2:


Cơ thể trôi nổi trên mặt nước rồi tiết ra một lớp chất bẩn tanh hôi nhưng lập tức liền tan ra rồi biến mất. Làn da khô ráp đen đen dần trở nên mịn màng trắng nõn. Đây gọi là tẩy tủy, loại bỏ những tạp chất dư thừa, cặn bã trong cơ thể. Kiếp trước khi có được không gian này, tình cờ tẩy qua một lần cậu phát hiện sau khi tẩy rửa hết tạp chất cơ thể cậu nhẹ nhàng khoan khoái hơn, tốc độ và sức mạnh cũng được tăng lên, ngoài ra những loại bệnh hay thương tích cũng sẽ được chữa khỏi nhanh chóng. Quá trình tẩy rửa này có thể sánh ngang với việc lột da róc thịt nhưng để trở nên mạnh hơn thì cái giá này ko hề đắt chút nào.
(DN: viện trưởng.........
 VH: *cười đến ôn nhu* muốn?)
Đến khi tẩy rửa hoàn tất cậu cũng từ trong đau đớn tỉnh lại. Bước lên bờ, đi vào đường hầm không gian - đây là một căn hầm gần như là tách biệt với không gian, nếu như trong không gian của cậu có thể chỉnh thời gian nhanh gấp 10 lần so với thời gian thực bên ngoài thì căn hầm là bất biến với thời gian, thời gian ở đây sẽ người lại và không bao giờ thay đổi. Thức ăn và những đồ vật ở mà cậu thu thập ở thế giới cũ sẽ hoàn toàn nguyên vẹn, lấy đại một bộ đồ mặc vào cậu. Bước ra khỏi hầm không gian cậu liền đến thăm vườn trái cây cậu vất vả gieo trồng trong mạt thế. Tiện tay hái một quả táo cậu ngồi xuống gốc cây vừa ăn vừa suy nghĩ. (DN:*mắt sáng* hâm mộ hâm mộ )
Tuy cậu có không gian, có đồ ăn nhưng cậu cũng không định ở mãi trong này. Sống lại một lần nữa cậu muốn hảo hảo tận hưởng cuộc sống, nhưng dù ở thế giới nào cậu đều phải mạnh hơn để có thể sống tốt. Khẽ mỉm cười, thủy nguyên tố? Cho dù ở thế giới này là nguyên tố yếu nhất thì đã sao. Chỉ cần cậu muốn nó sẽ trở nên mạnh nhất!

Nhắm mắt, cảm nhận sức mạnh ôn hòa chảy trong người, hàn phong có một loại cảm giác thoải mái khó tả thành lời, Linh thủy đã thúc đẩy thủy nguyên tố trong người cậu từ giai đoạn sơ cấp lên cấp 1 sơ kỳ. Trong thế giới này kỳ thật luôn tồn tại năm nguyên tố chủ yếu kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Mỗi nguyên tố có màu sắc tượng trưng khác nhau nhưng trong không khí năm nguyên tố này luôn trộn lẫn vào nhau. Nếu ai thuộc nguyên tố nào sẽ hấp thụ linh khí của nguyên tố đó ở mức độ thuần khiết nhất sẽ tăng cấp nhanh hơn. Mà bình thường thủy và mộc là hai nguyên tố tồn tại nhiều nhất và luôn tương sinh bổ trợ cho nhau cho nên việc hấp thụ thủy nguyên tố và việc lên cấp của cậu không hề khó chút nào.

Hấp thụ từng dòng linh khí trong không gian, cậu dẫn nó chạy khắp kinh mạch trong cơ thể. Kỳ thực cậu cũng không hiểu rõ quá trình tu luyện cũng như cấp bậc của thế giới này. Trong ký ức của đứa trẻ này ngoài những thông tin cơ bản của thế giới thì toàn là những công việc nặng nhọc của một nô lệ mà hằng ngày đứa trẻ này phải làm. Hiện tại cậu không muốn quay lại ngôi nhà đó làm việc không công nhưng cậu cần một nơi để thâm nhập vào thế giới này. Nhìn thấy bên ngoài không gian cũng vừa lúc trời sáng, ý nghĩ vừa hiện, một chiếc áo choàng đen đã nằm trong tay cậu, có thể cùng không gian liên hệ qua ý thức quả nhiên tiện lợi.
Sau khi ra khỏi không gian, kéo thấp mũ trùm đầu, cậu liền chính thức bước vào thế giới này, những bước chân nho nhỏ in trên tuyết bị gió mang theo những bông tuyết nhẹ thổi qua liền biến mất không dấu vết.

Đang bước đi trên tuyết cậu chợt dừng lai, hình như cậu quên quên gì đó. Nghĩ nghĩ, mắt cậu chơt lóe, Gia tộc Greoli - gia tộc mà đứa bé đáng thương này từng sống cậu nên lấy lương làm việc của đứa bé trước khi tìm hiểu cuộc sống mới, muốn tận hưởng cuộc song thì cũng phải có tiền mới có thể tận hưởng chứ. Khẽ nhếch miệng, dùng không gian che dấu cậu chậm rãi xuất hiện trong biệt viện Greoli. Vì trời vừa sang nên chỉ mới có một vài gia nhân thức giấc và những lính canh đang đổi ca trực. Vì khuôn viên gia tộc Greoli khá rộng nên cậu phải mất hơn một tiếng mới có thể tìm ra ngân khố. Dùng không gian dịch chuyển vào bên trong, cậu thấy những kỳ trân dị bảo cùng tiền vàng đầy ấp cả căn phòng.
"Quả nhiên giàu có, vậy thì mất đi một ít chắc cũng không phát hiện, dù có phát hiện cũng chả biết là ta lấy" - Hàn Phong nghĩ thầm.
Mà một tháng sau, khi gia tộc Greoli phát hiện trong ngân khố mất đồ thì mọi thứ đã quá muộn.

Thứ Bảy, 3 tháng 10, 2015

Hàn Phong(1)

Chương 1:



Lạnh! Đây là suy nghĩ đầu tiên của Hàn Phong kể từ khi có ý thức ở thế giới này.
Cảm giác thô cứng, lạnh lẽo dưới lưng làm Hàn Phong biết rõ mình đang nằm trên mặt  đất, cả thân thể đau nhức, lạnh buốt. Giơ tay lên, khuôn mặt  nhỏ nhắn của cậu khẽ nhăn lại nhìn bàn tay cũng nhỏ nhắn, gầy yếu của một  đứa trẻ 5, 6 tuổi. Những ký ức xa lạ xẹt ngang qua đầu, Hàn Phong khép lại mắt, tiếp nhận những ký ức không thuộc về mình.

Nguyên lai đây không còn là Trái Đất nơi cậu từng sống nữa.

Ở đây đất liền được tạo thành một khối cùng nhau. Thiên tộc, Ma tộc, Long tộc, Tinh Linh tộc, Yêu tộc, Vong Linh tộc và Nhân tộc. Mỗi tộc loài đều có những khả năng đặc thù khác nhau, ngay cả nhân tộc cũng có được đấu pháp khí và ma pháp hệ.

Đấu pháp khí là những người có linh thể ngưng tụ thành vũ khí, làm thương đồng thời linh hồn và thân thể đối phương. Mà ma pháp hệ ở đây giống với dị năng mà con người Trái Đất có được khi mạt thể giáng lâm, bao gồm Quang hệ(chữa trị hệ), Ám hệ( ăn mòn hệ), hệ nguyên tố tự nhiên: Hỏa hệ, Kim hệ, Mộc hệ, Thủy hệ, Thổ hệ  phong hệ và mạnh nhất là nguyên tố biến dị: Lôi hệ và Băng hệ.

Thân thể cậu chiếm được vốn là một cậu bé có thủy hệ ma pháp,nhưng đối với một nơi đất liền chiếm 2/3 thì đây là một hệ ma pháp không mấy hữu dụng lại yếu ớt. Đã vậy thân phận của cậu bé tuy sinh ra trong một gia đình quý tộc nhưng lại nằm trong cuộc hôn nhân chính trị. Sau khi mẹ cậu chết, cha cậu cưới được người mà ông yêu thương liền vứt cậu ra đường. Thậm chí suốt 5 năm trời ngay cả cái tên cũng không được đặt ( DN :*hất bàn* tra cha nên giết tốt nhất là ngũ mã phanh thây).

Khẽ thở dài, Hàn Phong kiếp trước là mồ côi lại một mình giãy dụa 10 năm mạt thế, lòng người cậu vốn đã nhìn thấu ( DN : thương tiểu Phong quá *chấm nước mắt*). Trong đầu khẽ niệm, cơ thể cậu liền biến mất sau đó xuất hiện trong một không gian khác. Đối lập với mặt đất khô cứng lúc nãy là lớp cỏ dày mềm mại, bầu trời màu xanh trong, gần đó là một con suối khẽ chảy. Đây chính là không gian của cậu cũng là thứ đã trợ giúp cậu tồn tại 10 năm trong mạt thế. Không ngờ sau khi sống lại không gian này vẫn theo cậu. Cố gắng đi đến bên dòng suối, bước xuống thả mình vào dòng nước, khẽ nhắm mắt, ý thức cậu dần dần lâm vào một mảnh hắc ám, chỉ để lại thân thể trôi nổi trên mặt nước tỏa ra khí trắng như có như không.

Hết chương 1.


Hàn Phong

Thể loại: đam mỹ, xuyên không trọng sinh, ma pháp thế giới, cường cường, 1x1, HE
Tác giả: viện trưởng đại nhân
Văn án
Màu đỏ sậm như máu khô ghê rợn, đó chính là bầu trời của mạt thế.
Xác người thối rữa la liệt trên mặt đất, lang thang khắp những con đường cũng những biến dị thú to lớn hung tàn. Thực vật biến dị phủ khắp nơi, những tòa nhà chọc trời 
lởm chởm vỡ nát.
Tiếng gào khóc, tiếng kêu cứu, đó là cảnh tượng cùng âm thanh của mạt thế.
Mạt thế giáng lâm, con người- từ động vật đứng dầu thành thứ cuối cùng của chuỗi thức ăn.
Hàn Phong giãy dụa kiên trì suốt 10 năm, cuối cùng vì chiến đấu với gấu biến dị mà chết đi.
Mọi thứ tưởng chừng như kết thúc thì Hàn Phong lại được trọng sinh mọi thứ lại bắt đầu  lại lần nữa

Hết án văn

Thứ Sáu, 2 tháng 10, 2015

Anh và em (3)


phần 3

Chỉ là chạm một cái... Lại có cảm giác muốn được âu yếm... Mình đang nghĩ gì thế... Lại dám nghĩ vậy...
Tôi vội lùi lại, bàn tay cầm chai rượu cũng khẽ buông...
Tiếng chai vỡ ko to lắm nhưng lại cực kì chói tai, anh hoảng hốt nhìn tôi, tôi cũng thở dốc nhìn lại anh.
Sự im lặng đột ngột khó thở khiến tôi như muốn chạy trốn và nó đã xảy ra.
Tôi quay đầu chạy vội......thật ra mình đang làm gì vậy....


Hết phần 3

Anh và em (2)


phần 2

" tháng 9 ngày xx tin tức lúc 6h chiều..."
à...thì ra...hôm nay là... Đã 2 năm rồi ngày này cách đây 2 năm trước người yêu của a ấy đã chết vì tai nạn giao thông. Nhìn a như thế tôi chỉ muốn ôm a thật chặt và nói rằng ' đừng như thế nửa mà a e sẽ luôn ở bên a' nhưng chẳng hiểu sao tôi lại ko nói thành lời
"anh..."
"sao?"
"đừng uống nữa" tôi giựt lấy ly rượu trong tay anh
"này đưa cho anh mau" anh chồm lên giựt lấy và dĩ nhiên tôi sẽ chẳng cho anh đạt được
"thằng nhóc này... Nhưng em lớn nhanh thật đấy gần bằng cậu ấy rồi"
Thì ra là như vậy, tôi tức giận nắm lấy cổ tay của anh
"đừng so sánh em với những người con trai khác


Hết phần 2


Anh và em

Tác giả: viện trưởng đại nhân

Phần 1:


Mẹ tôi và ba anh tái hôn chúng tôi trở thành người 1 nhà. Thời gian trôi qua mãi tới 3 năm trước vào 1 ngày nọ tôi nhận thức đc tình cảm của mình. Tình cảm đó ko thể nói ra đc chỉ còn cách chôn giấu tận đáy lòng
" ko anh còn muốn uống thêm cậu buông anh ra nào"
" sao a lại uống say thế này" tôi giựt lấy rượu trong tay anh 
" anh muốn uống nữa"
" rõ ràng ko uống đc còn ham uống"
" đừng có nóng tính làm sao cướ vk đc đây" nói rồi a đâp bốp bốp vào vai tôi. Nếu a biết tình cảm của tôi liệu còn như trước ko? Hay a sẽ ghét bỏ kinh tởm tôi?



Hết phần 1

Đoản văn:


19:30, Trung tâm thương mại Quang Khải - đài phun nước.

"Được rồi, tôi đã biết.....ukm, nhớ về sớm, tôi cúp máy đây"

Buồn bả cúp điện thoại, anh nhìn xuống túi lớn túi nhỏ trên tay mình, thầm cười khổ, "xem ra, hôm nay lại phải mừng sinh nhật một mình rồi". Thở dài, "cũng phải thôi, mình là ai chứ mà đòi y phải mừng sinh nhật cùng mình?
Y là thiên tài trong thiên tài, tinh anh trong tinh anh, y mới 20 tuổi đã là tinh anh của đội cảnh sát đặc khu, 25 tuổi đã là cảnh sát trưởng của bộ phận phòng chống buôn lậu ma túy, đỉnh đỉnh đại danh Trần Gia Anh, viên ngọc quý của sở cảnh sát trung ương, còn mình....đã 30 tuổi rồi mà vẫn là một viên chức nhỏ bé mà thôi".
Lắc đầu, cố làm tỉnh táo, anh xách theo mấy túi vật liệu nấu ăn đi về nhà, trên đường về nhà anh ghé qua tiệm bánh kem, lựa cho mình một ổ bánh kem chocolate đẹp nhất, rồi về thẳng nhà. Vốn nghĩ về tới nhà chờ đợi mình chính là không gian lạnh lẽo của căn biệt thự, nhưng ko ngờ,"Bùm" hoa giấy ở khắp tám phương bốn hướng cùng bay ra, anh ngạc nhiên nhìn xung quanh, chỉ thấy y mặt mũi tèm lem đầy bột và kem, cười hắc hắc như trẻ con, hai tay nâng một ổ bánh kem không biết là hình thù gì nhìn anh nói:
"tôi vốn định cho anh một sự bất ngờ nhân ngày sinh nhật, nhưng...có vẻ không thành công lắm....dù sao thì, chúc mừng sinh nhật anh".
 Anh nhìn y, xúc động nước mắt rơi lả chã, chạy lại ôm cậu vào lòng, mặc kệ kem dính vào áo cả hai. Anh hôn vào môi cậu, vừa khóc vừa nói:
" Cảm ơn cậu,....cảm ơn vì vẫn nhớ đến sinh nhật của tôi....hức...cảm ơn....".
Cậu cười nham hiểm, nói: "Vậy,..tối nay tôi có được đền đáp gì ko?". 
Anh mặt lập tức đỏ như quả gất, cúi thấp đầu, nói nhỏ: " Có,...tất nhiên...là có".
Thế đó, đêm nay có lẽ lại là một đêm dài kịch liệt đây.....